Chi tiết

"Sống là phải biết tiến về phía trước. Nhưng thi thoảng, hãy ngoái người lại phía sau, để biết luôn có rất nhiều người mong ngóng bước chân ta, thương yêu ta hết lòng. Bạn nhé!"

Đăng lúc: 23-09-2015 10:19:41 AM - Đã xem: 3507

Đó là dáng hình người mẹ khi tiễn ta đi học xa nhà, là cái nhìn đầy tin tưởng của cha, niềm tin mà ta luôn có. 
Là ánh mắt luyến tiếc của cô em gái hằng ngày cãi nhau với ta, nhưng nay sao bỗng ướt lệ nhòa. 
Chúng ta bước đi, tiến về phía trước. Đôi khi chúng ta bỏ lại phía sau lưng mình những yêu thương xưa cũ, những vóc dáng thân quen của gia đình, thầy cô, bạn bè. 


Tôi có vài đứa bạn học xa nhà, chúng nó vẫn hay gọi điện về than phiền với tôi: đứa thì nói tao nhớ nhà quá, đứa thì ước gì mình nhỏ lại.... vô số chuyện không đầu không đuôi.

Tôi không trách chúng, cũng chẳng thấy phiền gì! Tôi chỉ nghĩ: Tại sao chúng ta lại muốn mình lớn thật nhanh trong khi bản thân chưa thật sự đủ chín chắn để đối đầu với sóng gió cuộc đời?

Cuộc sống là một sự vận động không ngừng, nơi mà công việc luôn bắt ta phải tiến tới, đi về phía trước. Chúng ta không thể hay đúng hơn là không có thời gian để dừng lại và suy nghẫm về những điều xưa cũ. 
Nhưng đôi khi bạn phải tự mình ngoảnh lại để biết bạn đang có những gì: Đó là sự động viên, niềm tin tuyệt đối của gia đình dành cho bạn, là sự chân thành luôn sẵn sàng giúp đỡ khi bạn ngã gục của bạn bè, hay đôi khi là những yêu thương thầm lặng của những người ta quen... 
"Sống là phải biết tiến về phía trước. Nhưng thi thoảng, hãy ngoái người lại phía sau, để biết luôn có rất nhiều người mong ngóng bước chân ta, thương yêu ta hết lòng. Bạn nhé!"

 

To top